Edit: Tử Liên Hoa 1612 
Bây giờ vẫn còn sớm, vì thế cô về nhà thay quần áo trước. 
Tiểu La đã tan học về nhà, thấy cô đẩy cửa bước vào, vô cùng mừng rỡ ra đón, cười nói: “Chị hai, chị về rồi.” 
“Ừ.” Cô mỉm cười gật đầu, đổi dép lê đi vào nhà. 
Từ nhật kí của Phạm Hiếu Lâm, cô hiểu rõ cô là gạt Tiểu La làm việc,nhưng… Thời gian làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật như vậy, đứa bé mười một tuổi đã rất thông minh này, thật không biết chị gái mình đanglàm gì sao? 
“Chị hai, hôm nay làm mì xào ăn có được không?” Tiếu La tỏ vẻ mong đợi hỏi. 
Thành thật mà nói, lăn đi lăn lại nửa ngày, cô cũng sớm mệt rã rời, có ngườilàm cơm dọn ra trước mặt cô cô đương nhiên rất hài lòng. Nhưng dù sao,thân là chị, thế nhưng lại để cho em trai nấu cơm còn mình thì nghỉngơi, nhất thời cảm thấy khó xử. 
Chỉ là, nhìn bộ dáng mong đợi của Tiểu La, cô lại không thể nói lời từ chối. 
“….Được.” Cô gật đầu. 
Mắt nhìn Tiếu La bắt đầu bận rộn, cô trở về phòng chọn một cái váy vàngđiểm hoa nho nhỏ, cô đi vào phòng vệ sinh tắm rồi thay đồ. 
Nhìnchằm chằm vào cái váy đã thay ra một phút đồng hồ, cuối cùng cô cũngkhông ném đi được. Giặt xong còn có thể mặc lại nha, cũng không cần tớihàng quần áo mua cái mới. 
Ra đúng lúc Tiểu La làm xong món mì xào, thấy cô ra ngoài, cậu bé vội vàng gọi cô qua ăn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-ep-buoc/2891690/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.