Edit: Ry
"Đến mức đó sao?" Cố Vọng không biết phải làm sao: "Con mới lớp 11."
"Thậm chí còn chưa tròn mười bảy nữa..."
Cố Đại Chí lườm Cố Vọng một cái: "Sắp rồi, đến tết Nguyên Tiêu là mười bảy còn gì?"
"..." Cố Vọng nhai khoai tây chiên răng rắc răng rắc, nói chuyện cũng trở nên lúng búng không rõ: "Nhưng mà con chú Lý đã năm tư đại học rồi, con còn nhỏ thế này."
Đại học năm tư cũng phải hai mốt hai hai, lớn hơn Cố Vọng đến năm sáu tuổi, không thích hợp không thích hợp.
Cố Đại Chí tức giận nói: "Bố anh giống bà mối lắm à? Là để anh đến gặp người ta thôi, anh bây giờ là cái đứa không biết gì cho nên mới cảm thấy thằng nhãi kia là tốt nhất, sau này không chỉ có con chú Lý, còn có con chú Lưu, chú Trương, chú Vương, đứa nào cũng tốt hơn khối cái thằng nhóc nhà họ Hạ kia nhé!"
Không phải thằng bé đó không tốt, là không thích hợp.
Cố Vọng quá đơn thuần nên Cố Đại Chí với Đỗ Lệ Bình lo rằng Cố Vọng sẽ bị người ta ăn sạch chẳng chừa lại chút xương, sợ con mình sau này có muốn thoát ra cũng khó khăn.
"Dù sao thì tôi cũng đã khoe với các chú anh rồi, kiểu gì anh cũng phải vác mặt đến cho tôi, cũng nên để tôi mở mày mở mặt một chút chứ." Cố Đại Chí không hề có ý nghĩ để Cố Vọng đi "xem mắt", vì trong mắt ông Cố Vọng là tốt nhất, đưa Cố Vọng đến tiệc rượu chủ yếu là muốn để cậu gặp gỡ người khác. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-anh-trang-cua-nam-chinh-coi-trong/1807772/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.