Chương 72: Hạ Thanh Hoàn không hôn sâu ngay tức khắc mà chỉ chạm một cái lên khóe môi Cố Vọng, anh khẽ nói: "Anh nghe thấy, em nói là có thể."
Cố Vọng: "...."
"Em cảm thấy chúng mình có thể bắt đầu bằng việc nắm tay..." Cố Vọng thử đưa ra đề nghị.
Hạ Thanh Hoàn "Ừ" một tiếng.
Mắt Cố Vọng sáng lên, cậu vẫn còn nhớ cảm giác ngột ngạt ngày trước khi nằm trong vòng tay của Hạ Thanh Hoàn, không phải cậu không chờ mong, chỉ là trong lòng mơ hồ vẫn còn chút day dứt.
Nhưng cậu thậm chí còn chưa kịp làm gì, khuôn mặt Hạ Thanh Hoàn đã phóng đại trước mắt, sau lưng bị một bàn tay đè lại, cả người bỗng bị đẩy về phía trước.
Hạ Thanh Hoàn không hôn sâu ngay tức khắc mà chỉ chạm một cái lên khóe môi Cố Vọng, anh khẽ nói: "Anh nghe thấy, em nói là có thể."
Cố Vọng:????
Cậu nói là em cảm thấy chúng mình có thể bắt đầu bằng việc nắm tay cơ mà?
Hạ Thanh Hoàn chỉ nghe thứ anh muốn nghe thì hỏi làm gì nữa.
"..."
Đầu tiên, Hạ Thanh Hoàn nhẹ nhàng cắn lên bờ môi của Cố Vọng, bé con kia ngậm chặt khớp hàm, dù cho bị Hạ Thanh Hoàn hôn đến run chân không đứng được cũng không chịu há ra.
Hạ Thanh Hoàn hơi lùi lại, nâng cằm Cố Vọng lên, ngón cái trượt trên môi dưới của cậu.
"Há miệng."
"Nghe anh."
Giọng điệu quả thực rất đỗi dịu dàng, là đãi ngộ chỉ mình Cố Vọng được hưởng thụ.
Chữ không mới phát ra được nửa âm tiết, Hạ Thanh Hoàn đã cúi đầu hôn xuống, xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-anh-trang-cua-nam-chinh-coi-trong/1807767/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.