Edit: Ry
Cố Vọng thực sự không chịu được loại không khí mập mờ này, cùng với ánh mắt như có như không vẫn luôn rơi trên mặt và cổ mình. Cậu đoạt giấy vệ sinh trong tay Hạ Thanh Hoàn, lau qua quýt cái tay còn lại rồi ném giấy vào trong thùng rác, sau đó bình tĩnh nói: "Đi thôi."
Hai người đi tới cửa, bị hai tên đang ngồi chồm hỗm ở ngoài làm cho giật mình, hành lang cũng không hoàn toàn đen thui, gần đó cách bọn họ khoảng mấy mét có chiếc đèn trần, miễn cưỡng có thể thấy vật, không đến mức quá lờ mờ kiểu giơ tay không thấy được năm ngón.
"Hai người đang làm cái gì vậy?"
Thẩm Chiếu và Tống Chi Ngôn nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất: "Đi vệ sinh."
Cố Vọng ồ một tiếng, cố ý hỏi: "Ở hành lang à?"
Thẩm Chiếu ngượng ngùng gãi đầu: "Vẫn chưa làm được mức độ ấy."
Cố Vọng: "..."
Thẩm Chiếu và Tống Chi Ngôn vừa kề vai sát cánh tiến vào nhà vệ sinh, vừa nói: "Vọng Vọng, ông về trước đi, không cần chờ bọn này đâu."
Bọn họ không tiện đường.
Đã quá giờ tan học.
Cố Vọng cũng không có gì để mang về, bỏ đại hai quyển sách Ngữ Văn với Toán Học vào trong cặp, sau đó đi cùng với Hạ Thanh Hoàn xuống lầu.
Trong hành lang, Cố Vọng nghe thấy tiếng Hạ Thanh Hoàn chậm rãi đến bên tai mình: "Vọng Vọng, em thấy thế nào?"
Cố Vọng "Hửm?" một tiếng, không kịp phản ửng.
"Em sẽ từ chối tôi sao?" Hạ Thanh Hoàn đi rất chậm, anh đè thanh âm xuống rất thấp, khi Cố Vọng nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-anh-trang-cua-nam-chinh-coi-trong/1807748/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.