Họ trở lại biệt thự bên hồ.
Tạ Ngộ đã nhờ quản gia xả đầy nước nóng trong bồn tắm ở phòng ngủ chính và rót thêm tinh dầu cho đối phương đi tắm.
“Bữa tối đã sẵn sàng, tắm xong có thể xuống ăn.”
“Dạ vâng, ông xã.” Lục Doanh Châu cong môi, bắt đầu cởi quần áo ở ngay trước mặt hắn.
Tạ Ngộ lảng mắt sang chỗ khác, không lâu sau lại lảng trở về, cố tình thăm dò:
“Anh không thấy lạ sao? Anh bị bệnh gì vậy?”
Trí nhớ của đối phương, hẳn đã bị gián đoạn từ thời khắc bước vào cửa.
Tạ Ngộ có chút bận tâm liệu hắn có nhận thấy được gì hay không.
Gã trai cởi đồ lót, vóc dáng săn chắc cân đối dần dần chìm vào nước nóng. Hơi trắng lượn lờ, Tạ Ngộ có chút thấy không rõ mặt hắn, càng không phỏng đoán ra tâm tình của hắn.
“Không phải anh té xỉu à?” Hắn khó hiểu hỏi.
Tạ Ngộ cúi người, xích lại gần vuốt ve má đối phương, lẩm bẩm: “Ừm, là té xỉu.”
Nói điêu quen mồm rồi, Tạ Ngộ còn chẳng thèm chớp mắt.
Thú vị…
Lục Doanh Châu nhoẻn khóe môi, đưa tay nâng cằm hắn lên hôn.
Nụ hôn này hung hăng mà ngang ngược, lực mút khiến Tạ Ngộ phút chốc ngỡ rằng mình đã mất hồn mất vía.
Một Lục Doanh Châu thế này, khiến hắn cảm thấy vừa lạ vừa quen.
Ánh mắt Tạ Ngộ mê ly, bất giác nhích lại gần, ôm cổ Lục Doanh Châu để đối phương có thể khám phá sâu hơn.
Lần này hai người hôn đến khó xá khó phân, trong đầu, Lục Doanh Châu phiên bản mini bị trói thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ban-sung-bung-chong-cu/470100/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.