Lục Doanh Châu không biết dỗ dành người khác.
Trên đường vào nội thành, hắn vòng tới một cửa hàng chuyên về bánh kem mua đồ desserts, mỗi loại hai phần.
Nhớ tới gần đây Tạ Ngộ thích đồ chua, liền cầm thêm mấy túi bánh táo chua.
Cửa hàng bánh kem này là một nhãn hiệu lâu đời nổi tiếng trên mạng, giá bánh siêu đắt.
“Tổng cộng 3425 tệ.”
Lục Doanh Châu theo thói quen sờ túi, rồi mới nhớ ra giờ mình không có thẻ.
Lương tháng mười vạn mà Tạ Ngộ trả cho hắn trong khoảng thời gian này đều là tiền mặt, đang được cất dưới gầm giường.
Cuối cùng hắn lấy điện thoại, dùng phần mềm thanh toán bằng face ID, giờ mới thành công trả được.
Lục Doanh Châu đội mũ đeo khẩu trang, nhưng cửa hàng trưởng vẫn nhận ra được hắn, kích động nói: “Cậu là Lộc Kiến đúng không?”
Rất nhiều năm về trước, khi vẫn còn đang học cấp 3, Lục Doanh Châu và Tạ Ngộ thường xuyên tới nơi này.
Cửa hàng trưởng nhớ mặt bọn họ, đến giờ gặp ai cũng khoe rằng trước kia Lộc Kiến thường xuyên quang lâm cửa hàng bọn họ.
Lục Doanh Châu gỡ khẩu trang, cười với đối phương.
“À đúng rồi, cậu chờ tôi một lát!” Cửa hàng trưởng vội vã vén mành đi vào, cầm hai túi bánh su kem vỏ giòn cho hắn, nói: “Hôm nay cửa hàng vẫn chưa mang ra bán, tôi nhớ hồi trước cậu và người bạn kia thích nhất ăn món này, cầm thêm đi, tôi tặng.”
Đối với người bạn kia của Lộc Kiến, ấn tượng của cửa hàng trưởng cũng rất sâu sắc.
Vẻ ngoài khá xinh đẹp, ngặt nỗi mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ban-sung-bung-chong-cu/470098/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.