Qua mấy ngày xem phim và hồi tưởng, Lục Doanh Châu tin chắc mình đã tích đủ kinh nghiệm rồi.
Ít nhất không đến nỗi làm đau Tạ Ngộ.
“Chỉ cần ông xã muốn thì lúc nào cũng được.” Hắn bổ sung một câu.
Tạ Ngộ suýt tí tưởng mình nghe nhầm.
Lục Doanh Châu mà cũng thốt ra được lời lẽ kiểu này?
Tạ Ngộ nhìn hắn, vẻ mặt phức tạp càng trở nên khó mà đoán được.
Trước đây đối phương luôn trốn tránh chuyện này, Tạ Ngộ hiếm khi đạt được lạc thú, đa số toàn là khoái cảm đến từ việc ép buộc và chinh phục. Chẳng qua cơn cực khoái trong đầu đã đủ khiến hắn cực phê pha rồi. Lục Doanh Châu thì đáng thương hơn hắn… Có lẽ trai thẳng chưa bao giờ thấy sướng, bằng không đã chẳng cự lại dữ dội như thế.
Cuộc hôn nhân bằng mặt không bằng lòng này, ngay cả chuyện giường chiếu cũng là một bãi bùn nhão.
Tạ Ngộ cũng không ôm kì vọng quá lớn, nói khẽ: “Vậy anh tắm trước đi.”
Lục Doanh Châu: “Anh tắm rồi.”
Nếu không phải vì chờ Tạ Ngộ trở về, Lục Doanh Châu đã ngủ từ lâu. Hắn vừa chạy bộ về là tắm ngay, tóc đã sấy khô, mái tóc đen bồng bềnh rũ trên trán, lộ ra đôi mắt đen long lanh ngấn nước.
Ấn tượng đầu tiên của đông đảo fan phim trước bề ngoài của Lộc Kiến đều là anh tuấn, nhưng lại không phải kiểu anh tuấn trong gu thẩm mỹ truyền thống. Tương tự với dàn sao nam trẻ xinh trai đang gây sốt hiện tại, ngũ quan của hắn rất tinh xảo, mặt mày lãnh diễm, da trắng môi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ban-sung-bung-chong-cu/470089/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.