Chuyện này làm ấn tượng của Lục Doanh Châu đối với Tạ Ngộ tốt hơn rất nhiều.
Hóa ra cố chủ bề ngoài dữ dằn cũng sợ sét đánh, tương phản moe một cách khó hiểu.
Hình như còn hơi đáng yêu?
Bôn ba cả đêm, ngồi máy bay tới Bắc Kinh đã là tảng sáng ngày hôm sau.
Ra khỏi sân bay, Tạ Ngộ bảo Lục Doanh Châu đeo khẩu trang, đội mũ.
Lục Doanh Châu cũng không nghĩ nhiều.
Hắn thật sự đã mệt nhoài, vừa lên xe đã uể oải thiếp đi.
Tạ Ngộ cầm chăn len đắp lên trên người hắn, rồi mở điện thoại bắt đầu xử lý e-mail.
Con chíp có thể nhanh chóng giải quyết nguy cơ trước mắt của Giải Trí Tinh Diệu một cách dễ dàng.
Chuyện quan trọng nhất với Tạ Ngộ vào lúc này — thực ra lại là người bên cạnh.
Phải làm thế nào mới giữ được Lục Doanh Châu mãi bên mình?
Đáp án rất đơn giản.
Để đối phương luôn ở trạng thái mất trí nhớ.
Tạ Ngộ rũ mắt, mở khung trò chuyện cùng quản gia, gõ dặn dò một vài vấn đề.
Hắn cần phải bố trí hết trước.
Chỉ cần mọi chi tiết đâu ra đó, Lục Doanh Châu sẽ không hoài nghi.
–
Trước mắt là một căn nhà ba tầng, biệt thự xa hoa kiểu Trung có cả vườn trước vườn sau.
Xa hoa, khí phái hệt như miêu tả trong tiểu thuyết, mỗi tội là chung quanh hơi hoang vu.
Từ hôm nay trở đi, thế thân là hắn sẽ phải chính thức ở chung với cố chủ!
Lục Doanh Châu nhìn khắp chung quanh, thấy rừng núi hoang vu cạnh đó… hắn hoài nghi nhân sinh: “Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ban-sung-bung-chong-cu/470085/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.