🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit+Beta: Mỹ Nữ Ái Đường



Do not reup



Dịch Huyên xem điện thoại một lúc, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì cửa phòng bị đẩy ra.



Cô nghiêng cằm về phía Ninh Khang, hỏi "Anh không phải ngủ với Nhất Nhất sao?"



Ninh Khang trực tiếp đi đến bên cô, đỡ cô ngồi dậy rồi nói "Nhất Nhất lúc nãy không đủ lực, anh sẽ xoa bóp tiếp cho em."



"Không cần đâu mà."



Dịch Huyên vừa muốn cự tuyệt thì môi đã bị người nào đó hôn xuống.



"Mama, mama"



Trong lúc ngủ mơ, Dịch Huyên bỗng nghe được tiếng khóc của Nhất Nhất, cô theo quán tính mà duỗi tay vỗ vỗ, nhưng sờ hoài mà không thấy con đâu, cô liền mở to hai mắt, trong lòng ngực mình không có tiểu bảo bối, nhưng lại có một đại bảo bối giống như keo 502 đang dính chặt lên người.



Tối hôm qua Ninh Khang cùng cô làm một trận, cuối cùng khi cô mệt đến ngủ rồi, mơ mơ màng màng nhớ rằng anh nói sẽ về phòng Nhất Nhất. Nhưng rốt cuộc lại như thế này đây.



"Ninh Khang, anh nhanh lên, Nhất Nhất khóc." Dịch Huyên đem núi lớn trên người mình đẩy đẩy, nhưng đẩy nửa ngày vẫn không xong.



May mắn phòng ngủ không khoá, Nhất Nhất kéo cửa vào nhìn thấy Dịch Huyên thì khóc càng lợi hại hơn.



Sau đó liền lao thẳng tới cô.



Lúc này Ninh Khang mới không ôm Dịch Huyên nữa, cô ngồi dậy dỗ Nhất Nhất.



Nhất Nhất một bên khóc một bên kể "Bé vừa dậy thì không thấy papa, bé sợ hổ lắm."



"Trong nhà đều khoá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-an-cau-luong-ma-lon-len/2518580/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Ăn Cẩu Lương Mà Lớn Lên
Chương 36: "Bà Xã, Chúng Ta Tiếp Tục"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.