Tại sao An Cách Nhĩ lại nói tấm hình chụp thi thể thú vị? Bởi vì nó rất duy mỹ.
Nói người chết duy mỹ thì có lẽ đó là một sự vô lễ, nhưng khi nhìn thấy tấm ảnh, ai cũng phải tán thưởng.
Tấm ảnh mà An Cách Nhĩ đang xem là một thi thể nữ. Hơn hai mươi tuổi xuân xanh xinh đẹp, cô mặc một chiếc đầm trắng, bị đông cứng bên trong khối băng.
An Cách Nhĩ thả tấm ảnh xuống, nhìn tấm thứ hai.
Tấm thứ hai là thi thể nam, cũng hơn hai mươi tuổi xuân xanh.
An Cách Nhĩ dùng ánh mắt của một họa sĩ để quan sát, hai người chết đều là mỹ nhân. Người nam nằm ngửa trong nước, giống như đang duỗi người.
“Chỉ có hai người chết thôi sao?” An Cách Nhĩ hỏi.
Oss cầm văn kiện đổ xuống bàn.
“Rầm” một tiếng, trên bàn trà tạo thành một ngọn núi nhỏ.
“Hai người đang bắt đổ tề?” Cửu Dật cảm thấy quá thê thảm, “Giết nhiều người như vậy mà không có chút manh mối nào?”
Oss lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
An Cách Nhĩ liếc nhìn mấy tấm ảnh, “Hung thủ dùng thi thể để vẽ tranh, phong cách thống nhất, thủ pháp thì lại thiên biến vạn hóa.”
Oss bày ra vẻ mặt “c ó manh mối không” nhìn thần côn An Cách Nhĩ đầy hy vọng.
“Không kí tên.” An Cách Nhĩ thả tấm ảnh xuống bàn, “Một họa sĩ hoàn thành tác phẩm độc lập tại sao lại không kí tên?”
Oss kích động, “Ý cậu là đây không phải tác phẩm độc lập của hắn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240728/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.