“Ô!” Oss đang lái xe lên núi, nhìn thấy tòa lâu đài cũng không khỏi than thở, “Của cải nhiều thật.”
Cửu Dật nâng cằm tựa vào kính xe nhìn ra ngoài, Eliza ngồi trên vai cũng mở to mắt nhìn, “Oss, mỗi lần anh giật mình, lúc nào cũng phát ra những từ tượng thanh kì lạ.”
Oss chớp mắt, “Có hả?”
Cửu Dật nhìn trời.
Trước cửa tòa lâu đài đã có quản gia ra nghênh đón.
Roy lễ phép thay Cửu Dật và Oss mở cửa xe.
Cửu Dật bước xuống, cẩn thận quan sát, xác định lúc trước mình chưa từng trộm bất cứ món gì trong tòa lâu đài này, mới an tâm bước vào trong với Roy.
Mọi người đang ngồi trong phòng khách, tựa như đang trò chuyện.
“An Cách Nhĩ, chừng nào cậu mới quay lại thành phố S, tôi còn mấy vụ án cần cậu giúp.” Oss nhìn An Cách Nhĩ, vội vàng hẹn trước thời gian.
Oss chỉ tùy ý hỏi một câu nhưng lại làm mọi người cùng xoay mặt nhìn về phía An Cách Nhĩ.
An Cách Nhĩ bưng tách trà, không nhanh không chậm nói, “Nửa năm sau đi.”
“Hả?!” Oss cả kinh, Cửu Dật cũng có chút kinh ngạc, Mạc Tần và Mạc Tiếu thì nhẹ nhàng thở ra.
“Nhưng mà tôi sẽ thường xuyên về thăm Emma.” An Cách Nhĩ nói xong, Mạc Phi cũng gật đầu.
“Có thể mang Emma tới đây.” Mạc Tiếu nói, “Emma rất xinh đẹp!”
“Nga? Là mỹ nhân?” Phương Khải dường như có chút hứng thú.
Mạc Tiếu vươn tay vỗ đầu hắn, “Không được có suy nghĩ bậy bạ với nữ thần của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240712/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.