Sáng sớm ngày cá tháng tư, Oss cầm xấp tư liệu dày, miệng ngân nga một câu hát, chạy vào phòng tranh của An Cách Nhĩ.
Mạc Tần và Thẩm Tuyển có chuyện đột xuất cần xử lý nên đã rời khỏi, để lại ba đứa nhóc và Mạc Tiếu tiếp tục quấy rầy An Cách Nhĩ.
Oss đẩy cửa vào, tiếng chuông gió ‘đinh đang’ vang lên.
Oss ngẩng đầu nhìn, ở phía trên có treo một chiếc chuông gió làm bằng vỏ sò, tiếng vang rất dễ nghe.
Oss cố ý mở ra mở vô, làm cho chiếc chuông gió không ngừng kêu ‘đinh đinh đang đang…’
Ace đang nằm trên ghế sô pha, nó với Oss quá quen rồi, khi thấy Oss nó vẫy vẫy đuôi, bên tai lại vang lên tiếng chuông gió, nó có vẻ rất vui, ngẩng mặt lên hú vài tiếng, chọc cho Oss càng ra sức mở ra mở vô.
“Ồn quá!”
Ở trên lầu vọng xuống một tiếng nói bất mãn.
Oss và Ace ngừng tạo ra tạp âm, ngẩng đầu nhìn, quả nhiên… là An Cách Nhĩ.
An Cách Nhĩ vẫn đang mặc đồ ngủ, ngáp ngắn ngáp dài xuống cầu thang.
“An Cách Nhĩ!” Oss lấy lại tinh thần nhanh chân chạy tới, “Sao có mình cậu vậy? Mọi người đâu?”
Mới vừa hỏi xong thì nhìn thấy Mạc Phi bước ra từ nhà bếp, “Emma và Mạc Tiếu đưa ba đứa nhỏ đi ăn sáng.”
“Cái chuông gió ở đâu ra vậy?” Oss bước tới bên sô pha ngồi xuống, đặt đống tài liệu lên bàn.
“Hôm qua Emma với mấy đứa nhỏ đi biển chơi, mang một đống vỏ sò về, tối hôm qua mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240621/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.