“Cheryl với với cái tên giám hộ phụ đáng ghét kia có quan hệ gì sao?” An Cách Nhĩ xem tin tức, không yên lòng hỏi Mạc Phi.
“Ừm… anh cũng không rõ.” Mạc Phi lắc đầu, “Nhưng mà Mạc Tần làm ăn rất giỏi, có lẽ cũng nhúng chân vào giới giải trí, nói không chừng là bạn bè đi?”
Mạc Phi lái xe về nhà đón Ace, An Cách Nhĩ đổi ra ghế sau, dựa vào Ace ngủ một giấc… Khi An Cách Nhĩ tỉnh lại thì cũng đã tới nơi.
Mạc Phi thông thạo lái xe vào trong, Roy đứng thẳng trước cửa chờ, đằng sau là hai người hầu.
An Cách Nhĩ ngáp một cái, ngồi dậy, Ace gác đầu lên đùi hắn. An Cách Nhĩ vỗ đầu nó, “Chỗ này đúng là đáng ghét ha?”
Ace nhìn thẳng vào mắt An Cách Nhĩ, nhẹ nhàng vẫy vẫy đuôi.
An Cách Nhĩ nở nụ cười, sờ tai nó, nhỏ giọng nói, “Đừng yêu loài người như vậy, con người là động vật nguy hiểm nhất.”
Mạc Phi dừng xe lại, xoay đầu nhìn An Cách Nhĩ đang thì thầm với Ace.
Lúc này, Roy bước tới mở cửa xe, “Mạc Phi thiếu gia, An Cách Nhĩ thiếu gia.”
“Tôi không phải thiếu gia.”
An Cách Nhĩ bước xuống xe, chào Roy, Mạc gia có rất nhiều người, An Cách Nhĩ coi như cũng có hảo cảm với quản gia.
Mạc Tiếu chạy ào ra, “Mạc Phi, An Cách Nhĩ!”
Mạc Phi bước tới hỏi, “Có chuyện gì?”
“Một lời không nói hết.” Mạc Tiếu ngoắc hai người, ý bảo vào trong nhà đi.
Mạc Phi vừa đi vừa xoay đầu nhìn An Cách Nhĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-than-hi-thien/2240605/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.