Ngày hôm sau, An Cách Nhĩ có thêm sở thích mới, đó là tìm hiểu sở thích của Mạc Phi. Nhưng mà cuộc sống của Mạc Phi cũng không có gì cầu kỳ — không khó ăn, không muốn ăn mặc cầu kì, hơn nữa càng không vì An Cách Nhĩ không biết sở thích của mình mà mất hứng.
Đối với hắn mà nói, An Cách Nhĩ vì hắn cố gắng thay đổi chính mình, đó mới là thứ hắn vui nhất.
Tới ngày thứ ba, hai người thay quần áo đẹp cùng nhau đi xem ca nhạc.
Hai người quen biết nhau cũng lâu lắm rồi, nhưng lần này mới là lần hẹn hò chính thức đầu tiên, không có vụ án, không có câu đố, càng không có hung thủ biến thái, bởi vậy không khỏi có chút khẩn trương.
An Cách Nhĩ còn tới thỉnh giáo Emma, làm sao mới có thể làm Mạc Phi vui vẻ trong lần hẹn hò đầu tiên, Emma cho hắn một đáp án — Tối nay cứ làm theo mọi quyết định của Mạc Phi!
Vì thế, hôm nay Mạc Phi hỏi An Cách Nhĩ cái gì, An Cách Nhĩ đều trả lời — Anh quyết định đi.
“Đi đường nào?”
“Anh quyết định đi.”
“Muốn uống gì không?”
“Anh quyết định đi.”
“Em có muốn cầm lightstick không?”
“Anh cũng quyết định luôn đi.” An Cách Nhĩ cười tủm tỉm trả lời, làm cho Mạc Phi có một loại cảm giác kì diệu. Cái loại cảm giác này không thể nào nói thành lời nhưng mà rất thoải mái.
Hai người tới sân vận động, bây giờ mới biết thì ra nhiều người tới vậy. [lúa quá hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ai-an-cach-nhi-le-minh-thien/3086116/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.