Cậu vô ý thức nắm chặt tay, nhưng lý trí đã khiến cho Đan Kỳ thả lỏng tay. Cậu gật đầu với Đông Phương Y rồi hỏi: “Xin hỏi ngài có chuyện gì không?” 
Đông Phương Y mặc trang phục chiến đấu màu xanh, nhìn có chút khí chất của người hùng trẻ tuổi. Nếu không phải lúc trước Đan Kỳ đã nhìn thấy con người thật của y, có thể sẽ tin rằng y là một người trẻ tuổi có tài, thật sự người tài thứ hai được trời chọn. 
Trong thân thể cậu còn có ý thức của Đông Phương Kỳ, trong một phút nhìn thấy Đông Phương Y, sự không cam lòng và tức giận cùng nổi lên trong lòng. 
Đông Phương Y cười cười với cậu nói: “Không có gì, tôi chỉ là muốn làm quen với chủ lôi đài, có lẽ trong trận đấu kế tiếp chúng ta có thể gặp nhau thì sao?” 
Trên mặt Đan Kỳ không có biểu cảm gì, chỉ thản nhiên nói: “Vậy thật chờ mong được tỉ thí với tộc trưởng của gia tộc Đông Phương”. 
Đông Phương Y hơi đăm chiêu hỏi: “Hình như Đan tiên sinh không được vui? Lúc trước có phải chúng ta đã từng gặp nhau hay không? Có phải đã từng quen biết hay không?” 
Đan Kỳ không muốn nói nhiều với y, chỉ lắc đầu nói: “Cảm ơn, chúng ta không quen, cũng chưa hề gặp mặt”. Nói xong cậu lập tức quay đầu rời đi nhưng lại bị Đông Phương Y ngăn cản. 
“Đan tiên sinh không có việc gì sao lại vội vàng như vậy? Nếu chúng ta không quen nhau, cũng chưa từng gặp, hay là tháo mặt nạ xuống để kết thêm một người bạn, thế nào?” 
Đan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-truong-phu-nhan-quoc-sac-thien-huong/911480/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.