Sau khi kết thúc cuộc gọi với con trai, Lâm Man Thiên vỗ vỗ tay nói với Kình An ở bên cạnh: “Em vừa nói với Kình Trạch, kêu nó nhanh chóng về viên phòng. Nó không có phản đối, nói là trong vòng một tuần nữa sẽ trở về. Anh nói xem nó có viên phòng với con dâu không?”
Kình An đang nghiên cứu một cái rổ nhựa cũ, cầm kính lúp trong tay quan sát một chút, nghe xong lời của vợ liền nói: “Chắc là có? Nó tuy rằng không thích cười nhưng cũng rất ngoan.”
Sự thật đúng là như thế, từ nhỏ tới lớn tính cách của Kình Trạch đã khác hoàn toàn với những đứa trẻ cùng trang lứa. Hắn biết tự kìm chế, nghiêm túc cần cù, thiên phú rất cao còn chăm chỉ luyện tập, từ trước tới nay không hề tốn thời gian để vui đùa. Đa số thời gian đều dùng để nghiên cứu đánh nhau. Từ năm 5 tuổi, mỗi ngày sẽ cùng luyện tập với nhiều huấn luyện viên khác nhau. Ngay từ ban đầu là nhóm huấn luyện viên hoài nghi cuộc sống, sau đó là nhóm hàng xóm hoài nghi cuộc sống.
Danh hiệu cao thủ đệ nhất ở đại lục tinh tế có thể khiến người ta nghe tiếng mà sợ vỡ mật. Chỉ là cha mẹ lại rất rõ ràng hắn là một đứa trẻ ngoan. Những yêu cầu của cha mẹ chỉ cần không chạm vào điểm giới hạn của hắn, hắn sẽ làm theo ý cha mẹ. Nếu cha mẹ yêu cầu quá đáng, ví dụ như kêu hắn giảm bớt thời gian luyện võ, hắn cũng sẽ giải thích rõ ràng nguyện vọng của mình với bố mẹ.
Có đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-truong-phu-nhan-quoc-sac-thien-huong/911435/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.