Đám đệ tử ăn chơi này không ngờ rằng, cuối cùng Hàn Lâm Phong lại là người thoải mái nhất, trong nhà ngoài nhà đều tự tại.
So với bọn hắn luôn bị người khác quản, còn phải nhìn sắc mặt phụ thân thì tốt hơn nhiều.
Nhất thời lòng đố kỵ nổi lên, không khỏi mời rượu Hàn Lâm Phong nhiều một chút, muốn chuốc say tân lang, để hắn lãng phí đêm tân hôn.
Nhưng trong tiệc rượu này không phải tất cả đều là bạn rượu.
Hàn Lâm Phong mặc dù không phát nhiều thϊếp mời, nhưng lại có nhiều khách đường xa tới.
Nghe Hương Thảo nói, có một bàn gồm vài người quần áo đơn giản, chỉ là áo vải bình thường, không phải tơ lụa quý giá.
Thoạt đầu Lạc Vân nghi ngờ những người này là từ "Bắc địa" tới, trong lòng thắc mắc tại sao Thế tử lại dám ngang nhiên như vậy?
Về sau lúc mời rượu, Tô Lạc Vân mới biết, mấy người này là đồng môn thời niên thiếu của Hàn Lâm Phong ở thư viện Lương châu ngày xưa.
Bọn họ hình như đều là đệ tử hàn môn, quần áo có chút đơn giản, nhưng ăn nói văn nhã, ngôn ngữ không tầm thường.
Trong đó có một người tên là Văn Thiển, hình như có thể tử bị bệnh nặng, nên đã bán sạch gia sản để chữa bệnh.
Trong nhà hắn ta có con nhỏ, cả nhà không có nổi cơm ăn, đành tìm đến thân hữu ngày xưa để nương tựa, muốn ở trong phủ Thế tử làm phụ tá, để Hàn Lâm Phong nuôi.
Về phần bản gia thân thích Bắc Trấn Vương phủ, là quý nữ mới vừa đến kinh, là muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-may-them-huong/402485/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.