Hàn Lâm Phong cũng không biết. Mặc dù hắn có nghe nói hàng xóm tốt bụng mở cửa hàng, nhưng lại không biết cửa hàng ở đâu, lại càng không biết mình lại trùng hợp đi tới đây.
Quách Yển không đợi Hàn Lâm Phong đáp lại, hắn ta liền dẫn đầu ngựa lại gần chút, khi tới gần, nhìn thấy kệ hương liệu, lúc này mới có chút giật mình.
Ngay lúc Quách Yển dự định rời đi, không khéo trông thấy lối vào cửa hàng, một nha hoàn đang đỡ Tô Lạc Vân.
Vì cửa hàng mới khai trương nên Lạc Vân cố ý mặc một bộ y phục màu sắc. Tuy vậy trong những dịp lớn như vậy, nàng lại đeo mạng che khuôn mặt lại.
Vừa hay gió xuân nghịch ngợm, run rẩy xốc mạng lên, lộ ra gương mặt nàng – váy hồng màu má, tóc đen, gương mặt hoa đào.
Đúng lúc này, tiểu nhị của cửa hàng gọi nàng là đông gia...
Hôm đó Quách Yển ngủ thϊếp đi sau khi nhìn thấy kinh hồng của cửa hàng vào một ngày mưa. Lúc hắn tỉnh dậy, cơn mưa đã qua đi, Tô tiểu thư mỹ mạo kia đã ngồi xe ngựa của Hàn Lâm Phong sớm quay trở về kinh thành.
Đối với hành vi qua mặt mình để lấy lòng giai nhân của bằng hữu rượu thịt, Quách Yển có chút canh cánh trong lòng, không ngờ tới chỗ này lại lần nữa gặp được Tô tiểu thư.
Thấy tiểu nhị cửa hàng gọi Tô tiểu thư là đông gia, Quách Yển rốt cuộc giật mình nhận ra Tô tiểu thư là ai.
Khó trách hắn ta không biết, đây là... nữ tử thương hộ đê tiện! Hơn nữa còn bán hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-may-them-huong/402466/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.