Tuy nhiên những ngày tháng yên lành của kinh thành cũng chỉ là khoảng lặng tạm thời.
Bắc địa vẫn còn có hai châu chưa thu phục. Đáng tiếc ngày vào thu nông dân bận rộn, cũng không phải là thời tiết tốt để dụng binh. Hơn nữa nội tình của Đại Ngụy chưa ổn, biên quan không nên xảy ra chiến sự nữa, thu phục hai châu này cũng chỉ có thể chậm dần một chút.
Cũng may người Thiết Phất đã bị đánh cho dời về phương bắc, bây giờ bắc địa tương đối yên ổn, những mục dân kia cũng có thể an tâm sống qua ngày, đến con dê đưa vào trong cung cũng cực kỳ béo tốt.
Tông Hoàng hậu bị giam trong Phật đường hơn một tháng, kèm theo còn phải ăn chay, bây giờ thật vất vả mới ra ngoài, lại ăn được dê đen đặc sản của Lương châu, lập tức cảm thấy khóe mắt cay cay.
Bà nuốt thịt dê trong miệng xuống, phát ra tiếng cảm khái đối với con dâu và nữ nhi ăn cơm cùng mình: "Người người đều thích đến kinh thành, nhưng kinh thành có gì tốt? Vẫn là không bằng Lương châu của chúng ta, thịt ở quê nhà cũng thơm, khi đó trò chuyện cùng các phu nhân các phủ, đánh bài một chút, cũng không cần câu nệ cái gì... Àiii, lúc nào chúng ta lại có thể về lại Lương châu..."
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Lạc Vân và Hàn Dao đều cắm đầu ăn cơm, mới có thể nhịn lại không bật cười.
Bởi vì lúc này Tông Hoàng hậu ca thán, giống y như đúc giọng điệu nhớ nhung kinh thành khi bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-may-them-huong/3353012/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.