Đèn neon bên cạnh Chu Cầm nháy hai lần rồi bật sáng, ánh sáng hồng từ đèn neon chiếu lên sườn mặt anh như một viền hoa oải hương.
Ánh mắt Hạ Tang dừng lại trên mặt anh hết hai giây, sau đó mất tự nhiên dời đi, lấy di động ra, quét mã QR hỏi: “Tôi phải trả cậu bao nhiêu tiền?”
“Băng vệ sinh, 30 tệ; nước 5 tệ.” Mặt Chu Cầm vô cảm nói ra giá tiền.
Hạ Tang dừng một chút như đang đợi anh nói tiếp nhưng anh lại không nói nữa, vì thế cô nhắc nhở: “Còn một gói kẹo sữa bạch thỏ nữa.”
“Cái đó tính cho tôi.”
“Không cần.”
Hạ Tang chuyển cho anh tổng cộng bốn mươi tệ, nhưng anh không lập tức chấp nhận, mà hỏi ngược: “Sao nào, đánh bạn trai cậu, cậu mang thù sao?”
“Không phải, cậu ta không phải bạn trai tôi.”
Chu Cầm nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của cô gái nhỏ, bỗng nhiên hiểu ra được gì đấy, kéo dài giọng nói: “À, bởi vì Chu Cầm… là lưu manh.”
Sau khi nói ra những lời này, cả hai người đều im lặng hết một lúc.
Hoàng hôn buông xuống trời dần âm u hơn.
“Tôi không biết Chu Cầm là ai, cũng không có ý định bình phẩm ai.” Hạ Tang rũ mắt nói: “Việc đó không liên quan gì đến tôi.”
Nói xong, cô bỏ điện thoại di động vào trong túi, xoay người rời đi.
Chu Cầm tùy ý đá một viên đá vụn dưới chân văng ra xa.
Anh nghĩ, cuộc đời gần như đã bị phá hủy đến không còn lại gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2841960/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.