Hạ Tang lật vài tờ giấy khen, phát hiện không chỉ có bằng khen Toán học, còn có cả Vật lý và các môn khoa học khác, tất cả đều là những môn thi đấu quan trọng nhất.
Người như Chu Cầm, tuyệt đối là đối thủ cạnh tranh mà Hạ Tang sợ nhất khi còn nhỏ.
Bất kể có cố gắng bao nhiêu, cũng không thể vượt qua thiên phú.
Mà tất cả đống bằng khen này, giống như đều ngưng lại ở khoảng thời gian năm năm trước, suy tính không sai thì là vào đầu năm cấp hai.
“Tiểu Tang, em thấy cái này có được không?” Minh Tiêu lên tiếng, cắt đứt mạch suy nghĩ của cô, từ bàn học lấy ra một cuốn vở bài tập ngập tràn công thức vật lý.
Hạ Tang lướt qua, nói: “Tốt nhất là nhiều chữ Hán một chút.”
Nói xong, cô cất giấy khen ngay ngắn vào vị trí ban đầu, sau đó tìm một cuốn vở viết văn.
Tùy tiện lục lọi một chút, thì thấy bài văn mẫu cho kỳ thi Đại học của anh. Toàn bộ đều dày đặc chữ viết rắn rỏi và mạnh mẽ của anh.
“Cái này là được.”
“Tốt quá.” Minh Tiêu thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Một quyển có đủ không, hay là tìm thêm máy quyển khác?”
Hạ Tang lật tới lật lui một hồi, bên trong quyển vở dày này đều đã tràn ngập văn chương.
“Đủ rồi.”
Trước khi rời đi, Hạ Tang chú ý đến chiếc dây chuyền bạc hình lá cây treo trên giá cạnh cửa, giống y như đúc chiếc mà cô thấy anh đeo hằng ngày trên cổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2841934/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.