Từ Đông Hải về thành phố Nam Khê xong là đã sắp bước sang năm mới.
Hạ Tang và Đàm Cận cùng nhau đi siêu thị mua rất nhiều đồ Tết, bởi vì sẽ có rất nhiều thân thích bên nhà ngoại của Hạ Tang đến chơi.
Lúc dán câu đối Tết, Đàm Cận nghiêm túc căn dặn Hạ Tang: “Mấy ngày này con hãy chuẩn bị thật tốt. Họ hàng thân thích sẽ đến vào đêm 30. Con phải thể hiện tài năng của mình, biểu diễn cho bọn họ kỹ năng chơi violin của con.”
“???”
Hạ Tang cực kỳ thắc mắc: “Mẹ bảo con phải làm gì cơ?”
“Biểu diễn tài nghệ đó.”
“Con cũng có phải mấy đứa con nít trong nhà trẻ đâu cơ chứ, biểu diễn tài nghệ cái gì!” Hạ Tang lập tức xù lông. “Cái này…. Cái này cũng kỳ cục quá đi!!”
“Có gì đâu.” Đàm Cận xé băng keo hai mặt rồi dán vào mặt sau câu đối, bình tĩnh thản nhiên nói: “Họ hàng thân thích đều biết con chơi violin giỏi, đã biểu diễn trong các buổi hòa nhạc luôn rồi, kéo cho người thân nghe một bản thì có làm sao đâu chứ.”
“Con không muốn biểu diễn.” Hạ Tang cau mày nói: “Chuyện này quá kỳ cục, nó khiến con giống như con khỉ trong vườn bách thú vậy.”
“Mẹ dành bao nhiêu tâm huyết bồi dưỡng con như thế, bây giờ Tết nhất, bảo con thể hiện một chút cho họ hàng xem có gì đâu mà kỳ. Con không thể để cho mẹ mát mày mát mặt được sao?”
“Mẹ đừng có dùng con như một công cụ để khoe mẽ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2824016/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.