Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Chu Cầm, Hạ Tang đỡ anh về nhà.
Mặc kệ ánh mắt tò mò của một đám họ hàng trong sân, Chu Cầm kéo Hạ Tang đi thẳng vào phòng rồi khép cửa lại.
Hạ Tang đã đến phòng của anh nhiều lần rồi, cô cảm thấy quen thuộc và gần gũi, bước đến bên giường hỏi: “Em có thể ngồi xuống giường được không?”
“Em muốn ngồi ở đâu cũng được.”
Hạ Tang ngồi xuống, sờ sờ tấm ván giường cứng chắc: “Giường như thế, chắc chắn em không ngủ được.”
“Anh có mời em ngủ lại đâu.”
“Em nói thế thôi!”
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, chất giọng the thé của Hồ Chỉ Ninh truyền đến: “Chu Cầm, cô ta là ai vậy!”
Chu Cầm mở hé cửa phòng ra, nói một tiếng thô lỗ: “Cút.”
Dứt lời, anh liền đóng cửa lại đánh “sầm”.
Hồ Chỉ Ninh ở ngoài cửa giận muốn điên lên.
Hạ Tang nghiêng đầu hỏi: “Chu Cầm, cô ấy… là ai vậy?”
Chu Cầm hững hờ giải thích: “Nhà hàng xóm, nhận bố anh làm bố nuôi. Bố anh coi cô ta như con gái ruột thật, ngày nào cũng sang nhà bọn anh.”
Hạ Tang gật gật đầu: “Vậy chắc cô ấy không chỉ muốn làm con gái nuôi đâu nhỉ.”
Chu Cầm dựa vào bàn, hai tay tùy ý đút vào túi, cười nhẹ nhìn cô: “Tang Tang, em ghen à?”
“Không có.” Hạ Tang nhún vai, thản nhiên nói: “Em tùy tiện hỏi chút thôi.”
“Thật sự chỉ là tùy tiện như vậy thôi sao??”
“Vô cùng tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2824012/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.