Chu Cầm kéo Hạ Tang ra khỏi quán karaoke Lam Tinh, hai người giằng co, đi ra ngoài đường.
Gió lạnh thổi tới, đầu óc của Hạ Tang trở nên tỉnh táo hơn một nửa. Sau khi khôi phục lý trí, trong nháy mắt, lòng cô bị sự sợ hãi vô cùng vô tận chiếm giữ.
Cô ra sức hất tay Chu Cầm ra: “Anh... Anh làm gì thế?”
“Đưa em về nhà.”
“Điên rồi hả?”
Cô thấy Chu Cầm xách một hộp bánh Rừng Đen ở trong tay, huyết dịch cả người đều xộc lên đỉnh đầu. Cô run rẩy lùi ra sau hai bước: “A Đằng à 阿腾... Anh không thể... Anh không nên đến...”
Kỳ Tiêu đuổi theo tới đây, có men say ngất ngây, nhìn Chu Cầm đầy giận dữ, cả giận nói: “Sao mày lại ở đây?”
Chu Cầm cười lạnh nắm lấy tay Hạ Tang: “Mày cảm thấy thế nào?”
Hạ Tang đẩy Chu Cầm ra, hét đến khàn cả giọng: “Cút đi! Đồ lưu manh! Tôi không quen cậu, cậu có bệnh gì thế, mau cút đi!”
Đó là lần đầu tiên Chu Cầm nhìn thấy vẻ mặt đau khổ dữ tợn như vậy ở trên mặt Hạ Tang.
“Mau cút đi! Tên côn đồ hại Tống Thanh Ngữ này, tôi cũng hiểu rõ cậu rồi! Cái đồ rác rưởi nhà cậu, bị cậu liếc mắt nhìn một cái tôi cũng cảm thấy ghê tởm!” Hạ Tang đỏ hoe hai mắt, trút giận lên anh đến khàn cả giọng. Cô hét lên đầy giận dữ: “Mau cút đi! Trường trung học số 13 rác rưởi!”
Mặc dù Chu Cầm biết là cô đang diễn, nhưng những lời này, mỗi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823980/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.