Sau khi Chu Cầm bị thương, đây là lần đầu tiên Hạ Tang nhìn thấy anh.
Gió tháng tư nhẹ nhàng thổi bay rèm cửa màu trắng tinh kia.
Ánh sáng chiếu vào phòng bệnh, Hạ Tang đứng cạnh giường anh, tủi thân nắm lấy góc áo anh: “A Đằng, mấy ngày nay anh không gặp em…”
Ngón tay Chu Cầm lau nhẹ khóe mắt của Hạ Tang: “Tang Tang, trước tiên đừng khóc đã, chúng ta nói chuyện một chút.”
Cô gật đầu, dùng tay áo ra sức mà lau mắt: “Không khóc, sau này em sẽ không bao giờ khóc với anh nữa, đều nghe lời anh.”
“Ngồi trước đi.”
Hạ Tang ngồi ở chiếc ghế cạnh giường, anh vẫn chưa mở miệng nhưng cô đã chủ động ngồi ở cạnh giường bệnh của anh, đưa lưng về phía anh, cùng dựa lưng vào nhau.
“Em còn nhớ rõ lúc chúng ta ở thành phố Đông Hải không?” Cô quay đầu, mạnh mẽ kéo khóe môi, dù đang cười nhưng còn khó coi hơn khóc, trong lòng vô cùng áy náy và hối lỗi: “Lý Quyết nói đúng, sau khi gặp em, anh luôn bị thương. Đầu tiên là tai nạn xe, đầu gối bị thương, em đoán đều do Kỳ Tiêu làm.”
“Mấy chuyện đó đều không phải vấn đề của em, ân oán của anh và Kỳ Tiêu đã rất nhiều năm rồi.”
“Lần này… Cũng không liên quan đến em sao?”
“Không liên quan.” Chu Cầm nói. “Kế hoạch này là do anh dày công chuẩn bị rất lâu rồi.”
“Không tin.”
Anh cố gắng chạy đến tương lai như thế, Hạ Tang tuyệt đối không tin anh sẽ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823976/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.