Chu Ly Ly vì chuyện của em trai mà bị người nhà gọi điện mắng chửi một trận, buồn đến mức ăn không ngon ngủ không yên suốt mấy ngày trời. Sau đó, vì nhiệt độ đột ngột tụt giảm mà cảm lạnh rồi sốt cao.
Hạ Tang đưa cô đến bệnh viện nhân dân thành phố để khám bệnh.
Chu Ly Ly ngồi trong phòng truyền dịch, uỷ khuất than vãn: “Tớ biết, đám Lâm Gia Tư đều ở sau lưng mắng tớ là đứa chỉ biết trợ cấp cho em trai, tớ cũng biết không nên như thế, nhưng từ nhỏ… từ nhỏ tớ đã vậy rồi.”
“Đừng nghĩ nhiều nữa, môi trường trưởng thành của mỗi người không giống nhau. Một người nếu như muốn thoát khỏi sự ràng buộc, không phải chỉ nói ra là có thể làm được.” Hạ Tang ngồi cạnh, an ủi cô ấy: “Hồi cấp ba, tớ cũng phải mất rất nhiều công sức và thời gian, mới có thể thoát ra được.”
Chu Ly Ly gật đầu, nghẹn ngào nói: “Tớ nhất định phải trở nên thành công! Chỉ như thế, mới có thể thay đổi số phận.”
Hạ Tang dịu dàng vỗ nhẹ lên bàn tay cô ấy, cười nhẹ: “Tớ đi lấy thuốc cho cậu.”
“Cảm ơn cậu, Tiểu Tang.”
Hạ Tang cầm đơn thuốc của bác sĩ, đến khoa ngoại xếp hàng lấy thuốc.
Trong khu vườn giữa khoa ngoại trú và khoa nội trú, cô dường như trông thấy bóng dáng quen thuộc của một người đàn ông. Bóng dáng vừa vụt qua, đã bị che khuất bởi thân cây. Hạ Tang không nhìn rõ, trong tiềm thức chạy đuổi theo.
Người đàn ông mặc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823933/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.