Trên xe taxi, Chu Cầm rút khăn tay ra, im lặng lau mái tóc ướt của Hạ Tang.
“Không phải nói anh không cần đến đón em sao? Mưa lớn thế này, sao lại mắc công đến một chuyến nữa chứ.”
“Không nghĩ nhiều như thế, nhìn thấy trời mưa nên đã đến đây.”
Giọng Chu Cầm vô cùng thản nhiên, cũng chẳng nghe ra vui buồn, nhưng anh đó giờ chẳng phải người sẽ biểu hiện rõ cảm xúc lên mặt.
Đương nhiên, Hạ Tang cũng không phải người tỉ mỉ, nên không thấy được tình hình của Chu Cầm.
Cô dựa vào bờ vai của anh, giống như nói chuyện bình thường, nói cho anh chuyện gặp mặt khi nãy, chính là cái người Tôn Lãng làm cho không khí hệt như đưa nữ sinh đến tiếp khách, chửi rủa nói ---
“Đây còn chưa ra khỏi trường đấy, đã tanh hôi như thế rồi, sau này ra xã hội không biết sẽ trở nên a dua, nịnh hót đến đâu nữa, không ngờ trong nghiên cứu sinh còn có người như thế, tức chết em rồi.”
“Bình thường.” Chu Cầm hình như đã thành thói quen rồi, nói: “Sau này đến những nơi cao cấp hơn, chuyện này… Chỉ sợ là sẽ càng quá đáng hơn.”
“Thế không có cách nào để ngăn bọn họ lại sao?”
“Pháp luật chỉ được lập ra cho đúng nề nếp, lại chẳng xen vào mấy vòng luẩn quẩn không có nề nếp này.” Chu Cầm nghiêm túc nói: “Biện pháp duy nhất là, trở nên mạnh mẽ, mạnh đến mức chẳng ai dám xem thường em nữa, lợi dụng ưu thế lực lượng của mình, mặc kệ trong giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823594/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.