Sau kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, bàn làm việc của giám đốc Lý Hi đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
Theo thông tin của trợ lý chủ tịch, ngay cả khi Tiêu Nhẫm không liên quan đến chuyện quan báo tư thù [1] của Lý Hi, nhưng có sếp lớn bên trên đích thân can thiệp, hiển nhiên bị lôi kéo vào, không muốn đi cũng phải rời đi.
[1] Lấy việc công để trả thù riêng.
Nhưng đây không phải chuyện khoa trương nhất. Khoa trương nhất chính là, không lâu sau khi Lý Hi rời đi, Chu Cầm được đề bạt làm Giám đốc bộ phận R&D.
Là một người mới gia nhập công ty một năm, có thể được đề bạt lên vị trí Giám đốc của bộ phận R&D nòng cốt nhất, quả là tốc độ nhanh đến mức ai cũng phải kinh ngạc.
Mặc cho xung quanh nhiều lời bàn tán ra sao, Chu Cầm vẫn không thay đổi sắc mặt, chấp nhận mọi sự sắp đặt của các quan chức cấp cao, thái độ không khiêm tốn cũng chẳng kiêu ngạo.
Anh không cảm thấy hổ thẹn với bản thân, ngược lại, anh có thể tiếp nhận vị trí một cách bình tĩnh như vậy là bởi vì anh tin rằng, bản thân sẽ đảm nhận tốt vai trò này.
Anh chính trực đàng hoàng, vì thế không quan tâm đến lời đàm tiếu của thiên hạ.
Còn hơn mười ngày nữa là giao thừa, Hạ Tang nhận được điện thoại của Đàm Cận.
Trong điện thoại, giọng điệu của bà không mặn không nhạt, nhưng có thể thấy là đã ôn hòa hơn rất nhiều---
“Tết năm nay, vẫn không định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823588/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.