Từ trước đến nay, tính cách Hứa Thiến luôn là một cô gái mạnh mẽ, hiếm khi làm nũng. 
Nhưng đêm hôm đó lại là một ngoại lệ, cô yêu kiều nũng nịu, ôm chặt người đàn ông không chịu buông, còn hickey dưới cổ anh bao nhiêu vết mới thoả mãn. 
Sáng hôm sau, Hứa Thiến tỉnh giấc, mơ mơ hồ hồ chạm tay qua bên cạnh. 
Chạm vào lồng ngực nóng bỏng nọ, cô mới thở phào nhẹ nhõm, bò lên người anh rồi nằm sấp ngủ như một con mèo. 
Lý Quyết đã dậy từ sớm, mở mắt nhìn cô. 
Cô nhướng mày: “Anh nhìn gì?” 
“Hứa Thiến, em có biết đêm qua mình đã làm gì không?” 
“Làm gì?” 
Lý Quyết kéo chăn bông xuống, để cô nhìn rõ những dấu vết “vô cùng thảm thương” dưới cổ. 
Hứa Thiến giật mình, khoé mắt giật giật: “Không phải em làm chứ?” 
“Ừm, là tối qua anh đi dạo, bị một con mèo hoang tấn công.” 
Nghĩ đến cảnh tượng nóng bỏng cực điểm đêm qua, Hứa Thiến xấu hổ lấy tay che mặt, không dám nhìn anh. 
Lý Quyết ôm lấy thân thể mềm mại của cô từ phía sau, vùi mặt vào mái tóc thơm to, hôn lên làn da mịn màng của cô: “Em là người phụ nữ của anh, anh sẽ không để bất kỳ ai cướp em đi…” 
Hứa Thiến bị anh chọc cười, xoay lại ôm mặt anh: “Đây là xin lỗi sao?” 
“Không phải.” 
“Không phải thì cút.” 
Lý Quyết mặt dày ôm cô: “Không thể nào, về sau tối nào anh cũng sẽ qua đây.” 
Hứa Thiến bị sự cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toc-cong-chua/2823553/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.