Sau một hồi trình bày với Đức Tâm - người bạn làm chuyên gia tâm lý về tình hình hiện tại của mình, cũng nói rõ với anh ấy về quan hệ thực sự của anh và Thuý An thì anh ấy phá lên cười.
"Này, cậu không phải bạn tôi là tôi đuổi về rồi đó"
Hoàng Duy có chút ngơ ngác không hiểu ý của câu nói này.
"Lo lắng cho người ta, sợ không mang lại được hạnh phúc cho người ta, tim đập nhanh khi ở gần người ta, hay nhớ về hành động thân mật, lại còn khó chịu lúc có người đàn ông khác lại gần người ta. Cậu có phải là thanh niên mới nhú đâu mà không biết? Cậu thích cô gái đó chứ còn gì nữa" Đức Tâm chống tay lên bàn, đan hai tay vào nhau phân tích rồi khẳng định chắc chắn.
"Sao có thể thế được? Tôi... tôi..." anh phản đối nhưng đột nhiên không tìm được lý do để phản bác, ngập ngừng một lát rồi lại nói: "Dù sao tôi cũng không dám yêu một ai khác nữa, cậu cũng biết sau chuyện kia tôi đã từng đến đây không ít lần".
Quả thật sau cú sốc của 2 năm trước anh đã thành khách quen ở đây. Ban đầu thì đến khá thường xuyên vì chứng mất ngủ kéo dài. Sau đó mới dần dần nguôi được, mãi đến khi vợ cũ kết hôn rồi anh mới tạm buông được gánh nặng trong lòng để sống bình thường. Nhưng mỗi khi nhớ lại vẫn còn đau xót, cảm giác tất cả tội lỗi đều tại mình mà ra. Nếu anh không cố chấp muốn lấy cô ấy, nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toang-lo-bi-mat-roi/2997178/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.