Hôm nay Thuý An được về sớm. Cô lái xe qua đón Hoàng Duy về rồi cùng nhau đi siêu thị ở sảnh dưới nhà. Cô bảo anh đi chọn đồ tươi để làm nguyên liệu nấu ăn còn mình sẽ đi mua trái cây cho nhanh.
"Không đi cùng nhau à? Anh sẽ bị lạc mất đó" ánh mắt anh rất mất mát như thể cô thực sự bỏ rơi anh vậy.
Cô có hơi cạn lời, anh 35 tuổi chứ đâu phải 3,5 tuổi, lúc nào cũng thích làm nũng với cô.
"Được rồi, cái siêu thị bé tí thế này thì lạc đi đâu được? Em đi lấy ít nho và táo xong sẽ về ngay"
"Nhớ nhé, đừng bỏ rơi anh đó"
Sau đó cô đi đến quầy trái cây, có rất nhiều loại trái cây tươi mới. Trong lúc cô đang phân vân giữa nho xanh và nho đen thì bên cạnh có người hỏi:
"An? Đúng là An không?"
Cô quay sang thì nhận ra đó là cô giáo ở đại học của mình, là vị giáo sư đã hướng dẫn cô làm khoá luận tốt nghiệp. Cô trò rất thân thiết, sau khi cô ra nước ngoài thì liên lạc cũng thưa dần, đến nay mới có cơ hội gặp lại.
"Ơ...cô Nhung, em chào cô" Thuý An lập tức cúi người chào thật trịnh trọng.
Giáo sư mỉm cười hiền từ nói: "Về nước rồi à? Em về bao giờ? Hôm trước ở trường có hội thảo, nhiều cựu sinh viên về lắm. Nếu biết em về rồi thì cô đã gọi cả em".
"Dạ em về cũng sắp được 1 năm rồi ạ. Dạo này cô khoẻ không ạ?"
"Tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toang-lo-bi-mat-roi/2997157/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.