Cô lấy lý do sức khoẻ xin nghỉ luôn buổi chiều để về nhà bình tâm suy nghĩ. Cô mang thai rồi. Nên nói cho anh biết ngay hay đợi thêm một thời gian nữa mới cho anh bất ngờ? Cô áp tay lên bụng mình, lúc này chưa cảm nhận được gì nhưng cô vẫn thấy thần kỳ lắm, nơi này đã có một sinh linh nhỏ bé, sẽ dần dần lớn lên mỗi ngày. Đây còn là kết tinh tình yêu của cô và anh nữa, tuyệt vời biết bao.
Mấy ngày nay anh đang đi công tác, cô định đợi anh về mới nói. Trong lúc cô đang lên mạng tìm những cách thông báo có em bé thú vị cho gia đình thì điện thoại thì anh gọi tới:
"Vợ, đang làm việc à? Nhớ anh không?"
"Không nghiêm túc"
"Vậy là nhớ hay không nhớ?"
"Nhớ, được chưa? Anh gọi cho em chỉ để nói thế thôi à?"
"Anh cũng nhớ em. Nhưng anh sẽ về chậm vài ngày, đối tác bên này còn muốn mời đi thăm quan xưởng sản xuất của họ"
"Được, em biết rồi"
Khi anh tưởng cô sẽ cúp máy trước thì cô lại ngập ngừng hỏi: "Chồng...anh có muốn...có...có...em bé không?"
"Muốn chứ, đương nhiên muốn. Em không thấy anh ngày ngày nỗ lực sao? Nhưng sao em lại hỏi chuyện này? Mẹ anh giục em hay thế nào?"
Lúc hỏi câu sau anh rất lo lắng. Thấy cô chưa trả lời thì vội nói: "Vợ, em đừng lo, con cái là lộc trời cho, đừng vì ai giục mà vội vàng".
"Ừ, em biết rồi, không có ai giục em, chỉ là thấy đồng nghiệp có tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toang-lo-bi-mat-roi/2997153/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.