Trở về thành phố, anh lập tức đuổi việc cô thư ký kia còn cố tình nói với bộ phận nhân sự đưa cô ta vào danh sách đen kín trong ngành của giới tuyển dụng, sau này không chỉ không thể làm việc ở công ty nhà anh mà những sẽ có nhiều công ty khác cũng sẽ không tuyển cô ta. Cô ta cầu xin rất nhiều, anh nghe mà chỉ thấy ghê tởm.
Giải quyết xong việc này, anh lập tức chạy đến nhà Thuý An hỏi thăm về cô. Vẫn như mọi khi, mẹ cô lại cầm chổi đuổi anh. Anh để mặc cho bà lấy chổi quật vào người cũng đứng lỳ ở đó không chịu đi, thậm chí móc sắt trên chổi quẹt vào làm rách da chảy máu anh cũng mặc kệ.
"Đến làm cái gì? Con An không có ở đây. Cậu còn mặt dày nữa là tôi báo công an đấy"
"Mẹ, con không làm phiền gia đình mình, con chỉ muốn biết An đang ở đâu thôi ạ"
"Nó đi rồi. Tôi cũng không biết nó đi đâu. Đừng có hỏi tôi"
"Mẹ, cô ấy không nói gì trước khi đi sao ạ?"
"Không nói. Được chưa? Về đi đừng có làm phiền nhà tôi"
Anh đến thêm mấy lần nữa, cũng không có kết quả đành chán nản ra về. Nhưng anh nhớ tới một chuyện rằng cô từng nói cô muốn sống ở làng chài nhỏ ven biển. Thế nên anh lại có điểm đến mới. Anh vào tất cả các hội nhóm về du lịch để hỏi về những làng chài ven biển. Vì đã quá quen mặt trong những hội nhóm đó với cùng một câu hỏi là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toang-lo-bi-mat-roi/2997142/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.