Nhận lời không chút do dự.
Quan Miên được mời đến một căn phòng hình vuông.
Ám Hắc Đại Công đang cầm một đôi chùy, một trái một phải chém hai người khác thành ánh sáng trắng.
Quan Miên ngồi xuống tại chỗ, bó gối xem anh đơn độc đấu với quần hùng.
Trong phòng ngoài cậu và Ám Hắc Đại Công còn có năm người khác. Một trong số đó lúc nhìn thấy Quan Miên bước vào thoáng sửng sốt, sau đó lập tức hớn hở vẫy gọi.
Quan Miên hỏi Ám Hắc Đại Công: “Cần trọng tài không?”
Ám Hắc Đại Công thuận tay chém kẻ đánh lén thành ánh sáng, nghiêng đầu đáp: “Có vẻ không cần.”
Bốn người còn lại thấy Quan Miên cùng phe với Ám Hắc Đại Công thì cùng xông lên nhắm vào Ám Hắc Đại Công!
Ám Hắc Đại Công một cước đá bay người gần nhất, sau đó vung tay trái chém thật mạnh.
Keng một tiếng.
Đối phương dùng thuẫn đỡ được.
Ám Hắc Đại Công đột nhiên bật lên, tay phải vung chùy giáng xuống đỉnh đầu kẻ nọ.
Người dùng thuẫn thoáng ngẩn ra, sau đó giật bắn, giơ thuẫn lên che đầu.
Thế nhưng chùy không giáng xuống thuẫn như gã tưởng tượng mà mượn thế quét qua trái, đánh cho một người khác tan thành ánh sáng.
Ám Hắc Đại Công đáp xuống, chân phải đá ra liên tục mấy cước.
Một người bị đá văng đi, một nghiêng mình tránh thoát, trường kiếm trong tay gã đâm tới vai anh.
Ám Hắc Đại Công không tránh cũng chẳng né, anh hiên ngang nhận lấy nhát kiếm, sau đó bỗng thụp xuống, cánh tay bị thương nương theo lực của cổ tay kéo chùy từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290607/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.