Tội Lỗi Quá Xá nheo mắt tỏ vẻ nghi ngờ, “Em hỏi là thư của ai cơ mà?”
Quan Miên lấy bút ra, ngồi xổm xuống vừa viết vừa đáp: “Ám Hắc Đại Công.”
“Ồ, quan hệ của hai người trở nên tốt như vậy sao?” Tội Lỗi Quá Xá cũng ngồi xuống theo.
Quan Miên nói: “Gật đầu chào hỏi.”
“Thư qua thư lại bao nhiêu lần rồi mà còn bảo chỉ gật đầu chào hỏi?” Tội Lỗi Quá Xá tiếp, “Vậy tụi mình được gọi là gì?”
“Đồng cam cộng khổ.”
Tội Lỗi Quá Xá hớn hở nói: “Không ngờ trong lòng anh địa vị của em lại cao đến thế.”
Quan Miên nói: “Bởi vì lần nào đi cùng cậu không đau cũng khổ.”
“…”
Tội Lỗi Quá Xá thấy cậu giao thư cho tiểu tinh linh gửi đi thì không tránh khỏi hiếu kỳ hỏi: “Nội dung ‘gật đầu’ của hai người bao gồm những gì? Hôm nay anh có thấy hơi mỏi cổ rồi không?”
Quan Miên đáp: “Bây giờ đã là chín giờ ba mươi sáu phút.”
Tội Lỗi Quá Xá đáp theo phản xạ: “Ngủ ngon.”
Quan Miên nhìn cậu và hỏi: “Cậu mệt lắm hả?”
“Đâu có, chứ không phải anh định logout à?”
Quan Miên nói: “Làm xong nhiệm vụ này cái đã.”
“Được.” Làm đến đây rồi cậu cũng không muốn bỏ dở giữa chừng.
Nhiệm vụ này ban đầu bày bố trận thế dọa người nhưng sau khi nắm vững quy luật thì nó chính là một trò chơi né bẫy. Quan Miên kéo Tội Lỗi Quá Xá hết rẽ trái rồi rẽ phải, thong dong đi quanh thư viện một cách thành thạo. Sau khi nắm được thời gian lửa sẽ phun ra, kết giới của Tội Lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290603/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.