Sư thứu hạ cánh bên hồ Huyễn Cảnh.
Tội Lỗi Quá Xá nói: “Lần đầu đến St. Paders thì phải ngồi thuyền, đợi khi hoàn thành nhiệm vụ, lấy được giấy thông hành mới đến thẳng được.” Cậu ta dẫn Quan Miên tới bến tàu.
Đó là một con thuyền rất rộng rãi nhưng lại không có lái đò.
Sau khi Tội Lỗi Quá Xá và Quan Miên lên thuyền, thuyền tự động trôi đi.
Ngồi trên hồ Huyễn Cảnh ngắm cảnh rất đẹp. Thảm cỏ xanh mởn bên hồ nối liền với bầu trời xanh thẳm, mây trắng từng cụm, gió mát hiu hiu. Tai nghe thấy tiếng nước róc rách, mũi ngửi được làn khí tươi mát khiến lòng người bỗng chốc khoan khoái vô ngần.
Tội Lỗi Quá Xá nói: “Em muốn làm thơ!”
Quan Miên chui vào trong khoang thuyền.
Tội Lỗi Quá Xá lại gọi: “Anh không định nghe sao?”
Quan Miên đáp: “Thơ của danh nhân trong lịch sử tôi còn chưa đọc hết.”
Tội Lỗi Quá Xá nói: “Nhưng bọn họ không thể đứng trước mặt anh và phát huy đầy ngẫu hứng như em! Đây là bản sáng tác tại chỗ luôn đó!”
Thấy cậu ta hăng hái quá mức, Quan Miên cuối cùng đành nhượng bộ, “Được thôi.”
Tội Lỗi Quá Xá hắng giọng, giang tay ra và đọc: “Trời!”
“…”
“Mây trắng là huân chương trinh trắng của em.”
Quan Miên quay đầu nhìn cậu ta.
“Nó chắn đi bộ ngực đẫy đà của em, bảo vệ em khỏi những móng heo *** tà.”
“…”
“Đất! Thảm cỏ là chiếc quần lót trinh trắng của em!”
“…”
“Nó bảo vệ thứ mềm mại của em, là…”
“Khụ khụ!” Quan Miên dùng tiếng ho cắt ngang bài thơ của Tội Lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290596/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.