Hai mặt giáp công, lấy một chọi hai. 
“Bọn họ phóng lửa sao băng.” Bóng dáng thiếu nữ xinh xắn vừa khuất, phi thuyền đã bị va chạm lắc lư không ngừng. 
Ám Hắc Đại Công hỏi Quan Miên: “Cảm thấy thế nào?” 
Quan Miên nhắm mắt lại, hai tay đặt trên bụng, thản nhiên nói: “Như nôi ấy, thoải mái lắm.” 
Ám Hắc Đại Công cười bảo: “Tốt. Chúng ta tiếp họ thôi.” 
Người trên phi thuyền dường như đã quá quen với những suy nghĩ kỳ lạ của Ám Hắc Đại Công, không hề chất vấn mà xông xáo hẳn lên. 
Người cao nói: “Lưới phòng hộ đàn hồi yếu đi ba mươi phần trăm, khoảng ba mươi lăm giây nữa mới hoàn toàn thoát khỏi phạm vi tấn công, dự rằng độ phòng ngự chỉ còn khoảng mười lăm đến hai mươi phần trăm.” 
Ám Hắc Đại Công hỏi: “Vũ khí thô bạo nhất sẵn sàng chưa?” 
Một giọng cười khùng khục quái dị vang lên, “Luôn sẵn sàng.” Đó là một anh chàng thấp bé đầu tóc vàng hoe. 
Jennifer hưng phấn kêu lên: “Tụi mình thiệt bỉ ổi quá xá! Tụi mình lại có thể làm chuyện như vậy!” 
Người cao nói: “Xin đừng lôi tôi vào tròng với cậu.” 
Jennifer nói: “Xin đừng tự hoang tưởng em muốn lôi đằng ấy vào tròng.” 
Ám Hắc Đại Công nói: “Nạp đầy năng lượng trước đã.” 
Người cao buồn bực ra sức nhấn phím. 
Lại một giọng nói vang lên, “Hôi! Mày gửi cho tao lắm S thế làm gì?” 
“Không được gọi tao là ‘Hôi’! Tao là Chiều Đổ Mồ Hôi!” Người cao nóng giận quát. 
Người thấp bé tóc vàng lên tiếng: “Đếm ngược đây, mười, chín, tám…” 
Những người khác ngước nhìn màn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290589/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.