Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo.
Có đội bảo vệ NPC tuần tra, cả thôn trang như chìm trong bầu không khí nghiêm trang lạ thường.
Bị Thịt Rỗng hài lòng gật đầu, “Giờ em lại rất mong bọn họ đánh tới.”
Quan Miên nói: “Cậu có thể đi thông báo cho họ một tiếng.”
“Thông báo?” Bị Thịt Rỗng ngẩn ra rồi ngờ vực hỏi: “Lẽ nào anh biết bọn họ là ai?”
Quan Miên nói: “Chả khó đoán lắm.”
“Ai?”
Quan Miên: “Đầu tiên, không phải chúng ta.”
“Nói thừa.”
“Thứ nhì không phải Công hội Đế Diệu.”
Bị Thịt Rỗng hỏi bằng giọng điệu gây sự: “Mắc gì?”
Quan Miên trả lời: “Có chút não chỉ cần nghĩ tí xíu là ra. Cậu khẳng định muốn tôi nói cậu hay chứ không tự nghĩ thử?”
Bị Thịt Rỗng hừ lạnh, “Anh cứ nói trắng ra là tụi nào không phải được rồi sao?”
Quan Miên nói: “Khả năng là Công hội Sa Mạc bốn mươi phần trăm, Công hội Tơ Mềm ba mươi phần trăm, Công hội Nhất Trụ Kình Thiên (Một Cột Chống Trời) mười phần trăm, Công hội Hắc Diệu Thạch mười phần trăm, còn lại cũng mười phần trăm.”
Bị Thịt Rỗng nói: “Sao em cảm thấy ngoài loại công hội bọn mình cùng Đế Diệu ra, anh như chưa nói gì cả?”
Quan Miên nói: “Tôi đang phân tích.”
Bị Thịt Rỗng nói: “Phân tích đơn giản kiểu đó em cũng biết! Còn nữa, tại sao chính Công hội Hắc Diệu Thạch cũng có khả năng? Chẳng phải bọn họ là nạn nhân sao?”
Quan Miên nói: “Kẻ vừa ăn cướp vừa la làng trên đời này nhiều lắm.” Vật lộn cả ngày, khoảng cách giữa hai mí Quan Miên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290584/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.