Tại nơi trường thi, người xưa gặp lại.
Khái niệm dẫn người luyện cấp của Ám Hắc Đại Công đương nhiên khác với người thường. Bởi anh không tổ đội, cũng không phụ đánh quái. Anh chỉ ngồi bên cạnh thưởng thức quá trình.
Quan Miên dùng Ám Tiễn sơ cấp chọt lũ thỏ nanh nhọn từng nhát một.
“Sao không thử chạy vài vòng?” Ám Hắc Đại Công hỏi.
Vừa nhặt vật phẩm thỏ quái nhả ra, Quan Miên vừa thờ ơ trả lời: “Chạy không nổi.”
Ám Hắc Đại Công nói: “Bất kể với game online bàn phím hay 3D, chạy đều rất quan trọng.”
Quan Miên hồi máu cho mình, “Tiết kiệm sức lực cũng rất cần thiết.”
Ám Hắc Đại Công mỉm cười nhìn cậu, anh nói: “Xem ra đằng ấy quá thiếu rèn luyện.”
Quan Miên nói: “Tôi là tiết kiệm sức lực giùm anh.”
Ám Hắc Đại Công nhíu mày lấy làm khó hiểu.
Quan Miên tiếp: “Ngậm miệng.”
Ám Hắc Đại Công tựa vào gốc cây, khẽ duỗi duỗi chân, “Ngậm miệng thì chán lắm.”
Quan Miên tiếp tục đánh thỏ, “Tôi tưởng anh khá bận rộn.”
Ám Hắc Đại Công nói: “Tôi đang tranh thủ thời gian, thấy mình may mắn chưa?”
Quan Miên đáp: “Tôi thấy mình xui tận mạng.”
Bất thình lình, trên trời xuất hiện hai con dơi to, hai người che mặt nhanh chóng nhảy xuống.
Chính vào lúc bọn họ sắp tiếp đất, Quan Miên lập tức nhảy qua bên cạnh.
Ám Hắc Đại Công vỗ tay, “Lần này chạy khá đấy.”
Quan Miên cau mày nhìn kẻ mới đến.
Hai người bọn họ không phân biệt tốt xấu, trực tiếp rút kiếm chém Quan Miên.
Quan Miên co giò bỏ chạy.
Song tốc độ của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290553/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.