Nói và không nói, nên nghe hay chăng.
Hàng đấu giá cứ thế mà đội nón ra đi từng món, từng món một.
Tuy mỗi lần Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta đều gợi ý với Quan Miên những cái giá khá hợp lý, nhưng Quan Miên từ đầu đến cuối đều chỉ thừ mặt đứng đó, cả tay cũng chẳng thèm cử động.
Mắt thấy sắp đến món hàng thứ hai từ dưới đếm lên – Trân châu tím dùng khảm vào trang bị để tăng tốc độ, mông Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta bắt đầu nhấp nhỏm không yên. Cậu ta dùng chân đá khẽ tên Lòng Son Chiếu Sử Xanh đang ngủ như chết bên cạnh.
Hai mắt Lòng Son Chiếu Sử Xanh hé ra một cái khe.
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta hỏi: “Chẳng phải anh cần trân châu tím hả? Sắp tới rồi kìa!”
Lòng Son Chiếu Sử Xanh còn chưa tỉnh ngủ, mặt mày mơ màng nhìn cậu ta.
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta cố gắng nháy mắt.
Lòng Son Chiếu Sử Xanh im lặng nhìn cậu, sau đó trở mình và… ngủ tiếp.
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta: “…” Nếu bây giờ trong tay có sẵn cái gối, cậu ta nhất định sẽ không do dự đập cho đối phương ngủm luôn.
Rốt cuộc trân châu tím cũng lên sàn.
NPC giới thiệu đơn giản, dành thời gian còn lại cho người mua và người giơ bảng thảo luận giá cả.
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta cắn răng nói: “Năm mươi kim, phải ôm về cho bằng được!”
Quan Miên nói: “Nếu nhất định cần chơi thêm một lượt mới kiếm đủ điểm, tôi không ngại cùng vị khách sau hoàn thành nhiệm vụ.”
Đây là uy hiếp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290548/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.