Đẳng cấp cao hơn, nhưng còn bản lĩnh…
Tội Lỗi Quá Xá mân mê gương mặt sớm đã cứng đờ, cười gượng: “Chẳng phải anh không có thời gian à?”
Ám Hắc Đại Công đáp: “Tôi dù không có thời gian ăn cơm vẫn có thời gian giết người.”
Biến thái!
Siêu cấp biến thái của thế kỷ mới kìa!
Cơ thể Tội Lỗi Quá Xá từ từ nhích lại gần Quan Miên. Tuy Quan Miên mới cấp 30, nhưng phong cách núi lở không loạn của cậu khiến người khác rất có cảm giác an toàn.
Ám Hắc Đại Công nói: “Cậu thích tràng thí luyện hay dã ngoại?”
PK thua ở tràng thí luyện chỉ mất điểm PK, nhưng thua khi đánh dã ngoại sẽ mất kinh nghiệm cùng trang bị.
Tội Lỗi Quá Xá không thèm nghĩ ngợi, lập tức trả lời: “Tràng thí luyện.”
“Vậy cậu đồng ý PK? Rất tốt.” Ám Hắc Đại Công mỉm cười.
Mình nên bảo phải về ngủ chứ nhỉ!
Tội Lỗi Quá Xá vô cùng rầu rĩ.
Quan Miên chợt hỏi: “PK cho đứng xem không?”
Ám Hắc Đại Công trả lời: “Đằng ấy có thể gia nhập cuộc chiến. Tôi không ngại hai người cùng lên.”
Hình ảnh người kia một mình đối đầu với cả đám người trong thể loại thực chiến vẫn in sâu trong đầu Quan Miên. Không phải vì hôm trước là lần đầu cậu xem chiến đấu, mà bởi tốc độ ra tay, sức mạnh, góc độ cùng thời gian tính toán quá chính xác của Ám Hắc Đại Công. Sau khi quay về, cậu dùng vi tính mô phỏng lại những động tác gây ấn tượng mạnh nhất cho mình. Có thể kết luận, mỗi lần Ám Hắc Đại Công xuất chiêu đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tuc-vong-du-chi-kho-luc/1290541/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.