62. Chương 62.
Bà Tống tức giận với bà Đường bao nhiêu thì càng cảm thấy có lỗi với Sở Thao bấy nhiêu.
Trong khoảng thời gian này bà bị bà Đường kích động, vừa lo âu lại vừa táo bạo, những cảm xúc này nhiều hoặc ít đã phát tiết lên người Sở Thao. Nhưng sự thật chính là thành tích của Sở Thao không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Có lẽ thực sự do giáo viên học thêm dạy không được tốt, kiến thức trọng điểm không đúng làm Sở Thao bị rối loạn.
Bà Tống cố ý lấy lòng, tối muộn còn bưng đĩa trái cây gõ gõ cửa phòng Sở Thao, ôn nhu nói:
"Thao Thao à, con ăn chút trái cây đi, mẹ đổi ga giường cho con nhé."
Làm ba làm mẹ, để giảng hòa cũng không dễ dàng gì, bà cũng không bỏ được mặt mũi. Chỉ đơn giản đưa chút đồ ăn, nói vài câu nhẹ nhàng đã tính là xin lỗi rồi. Đã nhiều năm qua bà Tống đều làm như vậy, bà tin Sở Thao cũng hiểu được.
Nhưng đột nhiên Sở Thao đứng bật dậy, phản ứng có chút kịch liệt:
"Con không cần!"
Bà Tống ngẩn người, lần đầu bà thấy đứa nhỏ này không cho bà bậc thang bước xuống, không khí lập tức chút xấu hổ.
Ánh mắt Sở Thao khẽ run lên, ấp úng nói:
"Ý con là .... không cần đổi ga giường, mới dùng một tuần."
Bà Tống vốn định nương cái cớ đổi vỏ chăn vỏ ga để nói chuyện thêm một chút với Sở Thao, tốt nhất là có thể cởi bỏ được khúc mắc không để Sở Thao bài xích bà như trước.
Nhưng Sở Thao cự tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-deu-cho-rang-toi-la-o-gia-a/1026644/chuong-62.html