47. Chương 47.
"Sở Thao?"
"Sở Thao!"
Bà Tống Miên hô tên Sở Thao hai lần nhưng cậu chỉ đứng ở cửa lớp nhìn bà một cái, chưa nói gì, mà đi vào phòng học.
Gió lùa lạnh vào hành lang, cơn gió còn mang theo những thanh âm ồn ào từ trong phòng học rót vào màng tai bà.
Nhưng thanh âm ồn ào rất nhanh biết mất, cánh cửa phòng học đóng lại ngăn cách không gian bên ngoài và bên trong với nhau.
Bà Tống Miên cảm thấy hốt hoảng, bà nhận ra khoảng cách giữa bà và Sở Thao tựa như càng lúc càng xa.
Nhưng cảm giác vi diệu này chỉ xảy ra trong chớp mắt, bà kéo lại vạt áo trước ngực, hít sâu vài hơi. Tự nhủ có lẽ đứa nhỏ dần trưởng thành, bà càng ngày càng không hiểu chúng nghĩ gì, cũng không thể tiến vào trong lòng bọn chúng.
Điện thoại của bà rung lên, bà Tống Miên phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy một dãy số xa lạ.
Công việc của bà thường xuyên nhận được những cuộc gọi từ số lạ, bà cũng không quá để ý, lập tức chỉnh đốn lại cảm xúc, nhấn nhận cuộc gọi.
"Alo, Xin chào."
"Chào cô ạ, lúc trước cô có đăng ký khóa học bổ sung kiến thức hóa trong Web của chúng tôi, nhưng hôm qua cô có xin ngừng khóa học, vì vậy chúng tôi muốn hỏi ......"
Bà Tống Miên không chờ đầu dây bên kia nói xong đã kết thúc cuộc gọi, thuận tay chặn danh bạ lại, cho vào sổ đen. Nếu là một giờ trước, bà vẫn còn muốn Sở Thao tiếp tục khóa học trên, nhưng hiện tại, bà đã biết, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-deu-cho-rang-toi-la-o-gia-a/1026629/chuong-47.html