40. Chương 40.
Sau khi chườm đá, Giang Thiệp còn muốn bôi thuốc mỡ hoạt huyết tan máu bầm nhưng bị Sở Thao ngăn lại. Hương vị của thuốc mỡ kia quá nồng, vừa mở nắp ra thì cả nhà đều ngửi thấy, nếu cậu bôi thì nhất định bà Tống Miên sẽ phát hiện, đến lúc đó thì không thể gạt được việc đánh nhau rồi.
Đối với điều này, Giang Thiệp tỏ vẻ rất tiếc nuối.
Y vừa mới phát hiện chí nguyện làm một vị cứu tử phù thương của mình còn chưa kịp thời phát huy thì đã bị bóp chết từ trong trứng nước. 'Bác sĩ' Giang Thiệp lưu luyến không rời:
"Cho tôi một cơ hội đi, tôi muốn làm người tốt."
Sở Thao lười nghe y nói tào lao cho nên nhanh nhẹn kéo quần áo mặc vào:
"Hai túi rác của dì hàng xóm đang chờ cậu đó."
Giang Thiệp vẫn ồn ào nói:
"Ở lại thêm chút đi, gấp cái gì chứ."
Y giả vờ ngăn đón Sở Thao, nhân thể vòng Sở Thao vào trong lòng ngực, với thân cao và chiều dài cánh tay này của y, có thể nhẹ nhàng ôm lấy Sở Thao.
Nhưng y cũng không quá cấp bách mà rất cẩn thận thử một chút, nhè nhẹ ôm lấy Sở Thao một chút.
"Cậu đừng náo loạn nữa, Giang Thiệp!"
Sở Thao ngồi xổm xuống, né tránh cánh tay của Giang Thiệp, cậu nhanh nhẹn sửa sang lại quần áo, không cho người kia có một giây cơ hội gây rối nào.
Lần đầu tiên cậu mặc quần áo nhanh chóng như vậy cơ hồ có thể khiêu chiến kỷ lục Guinness.
Chậc.
Giang Thiệp thở dài.
Sở Thao hít hít mũi, tựa hồ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-deu-cho-rang-toi-la-o-gia-a/1026622/chuong-40.html