28. Chương 28.
Sau khi Sở Thao về lớp thì cô Dương Liễu cũng rất nhanh trở lại.
Bàng Tài duỗi cổ nhìn quanh quất qua ô cửa kính nhỏ trên cánh cửa lớp nhưng cũng không nhìn thấy thân ảnh của mẹ hắn. Vì thế hắn thất vọng, ngục trên mặt bàn, nhắm mắt lại ngủ.
Cô Dương chưa bao giờ quản đám học sinh trong lớp học có ngủ hay không, mà cô cũng không quản được, mất thời gian nhắc nhở vài đứa như vậy thì làm gì còn thời gian để dạy và học nữa. Cô thấy Giang Thiệp đang ngục trên bàn, úp một bài thi lên đầu, trang giấy mỏng manh mờ mờ ảo ảo xuyên thấu hơi ngả màu vì mái tóc đen của y. Một tay y còn tùy tiện duỗi ra phía trước, cổ tay treo lủng lẳng cơ hồ bàn tay duỗi tới tận chiếc bàn của Sở Thao dãy bên cạnh.
Mà tính tình của Sở Thao cũng tốt, để cho y làm vậy. Cô Dương Liễu lắc đầu.
Tuy rằng cô biết rõ đám học sinh này không cần phải cố gắng học tập thì về sau cũng có sinh hoạt tốt hơn vô số người, nhưng ở cái tuổi thanh xuân phơi phới này đã hoang phí thời gian như vậy, thật sự có chút đáng tiếc.
Dù cho đang ở thời kỳ phản nghịch nhưng muốn biến hóa nghiêng trời lệch đất cũng phải trải qua kích thích cực kỳ đặc biệt nào đó. Như Giang Thiệp này thì chỉ sợ trong nhà phá sản mới có thể kích thích được y.
Tiết học ngữ văn trôi qua rất nhanh, tiếng chuông hết tiết chói tai vang lên gần 1 phút làm cho những đứa học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-deu-cho-rang-toi-la-o-gia-a/1026610/chuong-28.html