Lúc Ba Xà đi lên bục giảng, đại đa số học sinh nữ ở phía dưới, và một vài sinh viên có giới tính mơ hồ, đều ngây ngẩn. 
“Ba Xà?” 
“Ơ? Môn này là Ba mỹ nam lên sao?” 
Tai Đường Táp bắt được hai chữ ‘mỹ nam’ này, lập tức ngẩng đầu, sau đó, đôi mắt vụt sáng của cô biến thành u ám — — thất vọng. 
Đã nói là mỹ nam mà? Thầy giáo này đâu có đẹp…… 
Ba Xà giống hệt như trong miêu tả của An Hinh, vóc người cao dài, tóc đen dài cộng thêm gương mặt trắng bệch giống xác chết, mắt nhỏ đờ đẫn, ánh mắt u ám, môi mỏng trắng xanh, cộng thêm việc mặc một bộ đồ Tôn Trung Sơn, trông giống cương thi thanh niên yêu nước bò từ trong mộ ra. Nhìn lâu rồi, bất ngờ lại có loại ảo giác đẹp kiểu Gothic. 
Đường Táp không thể lý giải, nhưng chúng yêu bên dưới lại bắt đầu huýt sáo. Gần đây bọn họ đang thịnh hình kiểu người đẹp có phong cách ảm đạm cương thi thế này. 
“Mẹ nó, vận may gì đây……” 
“Tôi nói môn học này sao không viết tên người giảng dạy, học kỳ trước môn này là của chủ nhiệm Kế, tôi cho rằng năm nay vẫn là thầy ấy dạy đấy……” 
“Thầy Ba Xà, không phải thầy dạy môn tiền tệ ngân hàng sao? Dạy thế à?” 
Ba Xà cầm phấn lên, viết tên mình lên bảng đen. 
“Có chút thường thức có lẽ đều biết tôi là gì.” Ba Xà nói, “Dẫu sao là tôi trực tiếp lấy nguyên hình làm tên. Tôi cho rằng giữa thầy trò 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841518/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.