🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi tiếng súng phát tín hiệu của thầy Bác vang lên, An Luật dốc hết sức nhảy vọt một cái thật đẹp trai, ôm chặt……. chân của Đường Táp.



Đường Táp: “Ngứa tay rồi.”



Ba chữ này, có ý vị vô cùng sâu xa. Nó có hơi giống kiểu câu trần thuật, nhưng cũng có ý phản vấn.



Nếu là câu trần thuật, ý của nó là: Tay tôi ngứa rồi, tôi muốn băm một con hồ ly, tốt nhất là có chín cái đuôi, kiểu chi trước không thành thật ấy.



Nếu là câu nghi vấn, ý của nó là: Con Cửu Vĩ Hồ có chín cái đuôi kia, đúng, nói cậu đấy, tay cậu ngứa rồi phỏng? Chân của Đường Táp tôi, há để cậu muốn ôm thì ôm hả?



Nhưng An Luật ngu dốt, chỉ là một con hồ ly, không giỏi đọc hiểu phân tích.



“Táp Táp! Không thể chỉ có mình hồ ly tôi chạy không nổi! Cô ở đây với tôi đi, buổi chiều khi chơi game tôi sẽ nhường cô!” An Luật mở miệng xin xỏ.



Các sinh viên còn lại đã chạy đi rồi, mà Đường Táp còn đừng ở trước vạch xuất phát, nhìn xuống Cửu Vĩ Hồ, nói ra hai câu.



Câu thứ nhất: “Tôi chạy không nổi, cũng không định chạy.”



An Luật xoa lòng ngực, thở phào một hơi.



Câu thứ hai: “Tôi là người, cho dù tôi chạy hay không cũng không sao, còn cậu là con hồ ly đơn độc, là con yêu duy nhất chạy không nổi tám trăm mét, cậu kéo tôi làm nền…… Hình như không có tác dụng lắm đâu?”



Đường Táp nhìn vào ánh mắt của An Luật, giống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841096/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.