Đường Táp về đến ký túc xá, sau khi đẩy cửa ra, lòng bắt đầu mệt mỏi. 
Một con hồ ly lông trắng lật bụng lên, nằm ngủ khò khò ở trên giường của cô, còn bên cạnh chậu hoa Y Lan ném lộn xộn gần mười cái bình chất dinh dưỡng rỗng. 
Y Lan thấy cô về, run lá cây cầu cứu, cậu đổ chất dinh dưỡng quá mức, không gian trong chậu đã không còn chỗ cho rễ của cậu đặt nữa. 
Đường Táp đặt máy chụp ảnh xuống, đổi chậu cây cho Y Lan trước, làm sạch đất. 
Tiếng động lớn như vậy, Cửu Vĩ Hồ vẫn không tỉnh. 
Đến một cái liếc xéo Đường Táp cũng lười cho cậu, sau khi cô sắp xếp cho Y Lan xong, túm ga giường lên ném hồ ly bay ra khỏi giường, quơ tay một cái, bắt được cái đuôi của cậu. 
Cảm giác kích thích giống như xe vượt qua núi này cuối cùng đã khiến cho hồ ly lười thức dậy. 
“Táp Táp, cô về rồi đấy à! Mấy giờ rồi?” An Luật nói, “Đói quá đi.......” 
Đường Táp: “Cậu cảm thấy tôi đói không?” 
An Luật mở mắt ra, run rẩy một cái. 
Đường Táp trông giống như một nhân vật trong phim hoạt hình bị hóa đen, mặt đen lại, khói đen bốc đầy đầu. 
An Luật yếu đuối ôm chặt tay của Đường Táp, con nịnh nọt hôn nhẹ một cái lên ngón tay của cô: “Tôi sai rồi!!” 
Đường Táp thuận tay treo cậu lên giá quần áo, khoanh tay ngồi xuống, vắt chân lên, tư thế giống như bà chủ phỏng vấn nhân viên mới, hỏi: “Sai chỗ nào, nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841093/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.