Đại Bạch Long vẫy cái đuôi rồng một cái, chui vào trong xe đậu bên bờ.
Bà để mông trần chui vào xe, vội vàng tìm quần áo.
“Mau mau mau, quần áo của em đâu?” Đại Bạch Long vừa lấy cái váy ra vừa tìm áo sơ mi, còn không quên oán trách vài câu, “Sao lại để Tiểu Chiêu đi vào? Không phải nói hôm nay vì em bao hết cả hồ Huyền Vũ rồi sao?”
Mà An Dao thì chậm rì rì che mắt của Phụng Hoàng, từ từ nói: “Tên nhóc đó không dễ gì mới dẫn một cô gái ra ngoài chơi, anh phải có trách nhiệm cho sự phát triển lành mạnh của con trai.”
Đại Bạch Long mặc quần áo xong, oán trách con trai rồi, hai vợ chồng hiểu ngầm hôn nhau một cái.
Lúc hôn nhau, tay An Dao vô thức rời khỏi mắt của Phụng Hoàng, đợi hai người hôn xong cúi đầu nhìn, thì thấy Phụng Hoàng đang mở to mắt nghiêm túc quan sát học hỏi.
“Tiếp tục tiếp tục.” Thấy hai vợ chồng dừng lại chú ý đến mình, Phụng Hoàng khuyến khích nói, “Nhân lúc Đế Chiêu chưa qua đây, hai người tiếp tục làm, cảm tình sâu còn có thể tranh thủ đứa thứ hai.”
Chậc, tình địch ngày xưa lưu lạc thành tên ngốc ra sức trợ uy bên cạnh vợ chồng hai người, Đại Bạch Long trong một lúc không biết nên cười hay là nên khóc.
An Luật khẽ gảy đầu Phụng Hoàng, nói: “Con nít con nôi, đừng gây rối lung tung, lo chơi game của cậu đi.”
Đại Bạch Long thở dài sâu xa, đứng dậy buộc tóc xong, thuận tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841081/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.