Đường Táp và cây đa tinh bàn bạc kế hoạch tiếp theo. 
“Có cách nào, có thể khiến nhà kho hấp thụ ánh sáng không?” 
“Muốn để nó hấp thụ ánh sáng không cần quá thận trọng như vậy......” Thiên Hiểu Sinh hiểu ý của cô, lá cây trên đầu nhấp nháy nhấp nháy, lúc cô ấy suy nghĩ, những lá cây này giống như cái quạt thông gió, lúc đại não vận chuyển cao tốc, lá cây sẽ xoay tròn điên cuồng tản nhiệt. 
Đường Táp: “Còn phải khiến các sinh viên phát hiện.” 
Lúc Thiên Hiểu Sinh đang suy nghĩ, mắt vô tình liếc thấy máy tính trên bàn của Đường Táp: “Ừm...... Cô thuộc câu lạc bộ kịch sao?” 
“Phải.” 
“Đang viết kịch bản huyền nghi cho bọn họ?” 
“Vốn muốn thêm một vài những sự việc gần đây vào, là một tiết mục phổ biến pháp luật, châm biếm các ngươi.” 
Thiên Hiểu Sinh nói: “Tôi có một cách!” 
Tinh mơ hôm nay, Đế Chiêu vừa bò từ trên giường hành quân dậy, còn chưa kịp dọn đi thì của phòng ngủ đã mở ra rồi. 
“A...... Học trưởng Đế Chiêu?” Đường Táp bắt đầu diễn xuất của cô, “Sao anh lại ngủ trên hành lang?” 
Nói thật thì, diễn xuất hiện tại của cô càng ngày càng qua quít, cũng may mà Đế Chiêu đang khẩn trương không thể phát giác được cô gái nhân loại này sớm đã hủy hoại hình tượng rồi. 
Trong nháy mắt mặt Đế Chiêu đỏ lên, giống như được đánh má hồng, ngẩn người nửa ngày, anh mới chiến thuật chống đỡ dời sang đề tài khác: “Sớm như vậy, em muốn ra ngoài rồi sao? Đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2841065/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.